Trong một lần rảnh rỗi, có hai vị cao nhân ngồi uống trà với nhau. Nhìn bạn trà cặm cụi pha nước, người này hỏi:
“Ngài cảm thấy trà ở tuần nước nào thì uống ngon nhất?”
Người kia trầm ngâm một lúc lâu, tựa như rất nghiền ngẫm về câu hỏi của bạn trà.
Sau một hồi suy nghĩ, người đó trả lời:
“Tuần nước thứ nhất, tựa như gió thoảng
Tuần nước thứ hai, tựa như dòng xuân xanh
Tuần trà thứ ba, tựa như ánh trăng chiếu rọi…”
Mỗi tuần nước, hương vị trà đều có sự khác biệt. Qua nhiều lần đắn đo, cân nhắc, chung quy lại, hai người bạn trà lâu năm ấy vẫn chưa tìm được đáp án cho câu trả lời: “Trà ở tuần nước nào thì uống ngon nhất?” trong khi đó, họ đã bỏ lỡ việc thưởng thức trà ở thời điểm nên thưởng thức nhất.
Đức Phật dạy: Sinh mạng nằm trong từng hơi thở của hiện tại. Tiếc thay, cuộc đời của mỗi con người dường như cũng quẩn quanh trong nỗi băn khoăn những người mãi đi tìm những điều hơn nhất.
Khi cầm lên một chén trà, uống một ngụm trà vào thời điểm ấy, bạn không hề biết lần pha trước đó, chén trà ấy có vị ra sao, cũng chẳng thể hiểu lần pha tiếp theo, vị của nó sẽ biến đổi như thế nào. Bởi chỉ có hương vị trà ở thời điểm hiện tại đã chiếm trọn vị giác và tâm trí của bạn.
Đừng phí hoài thanh xuân bằng cách so sánh cuộc đời ở “thì hiện tại” với “thì tương lai” hay “thì quá khứ”.
Thay vào đó, hãy trân trọng từng giây phút được nhìn thấy ánh dương, được hít căng lồng ngực, được lắng tai nghe những âm thành từ dòng người tấp nập xung quanh. Tận hưởng sinh khí, giá trị của hiện tại chính là cách ta sống hết mình với cuộc đời mang tên ta.